CHÚA
NHẬT I MÙA VỌNG NĂM A
(Is 2,1-5; Rm 13,11-14; Mt 24,37-44)
Phêrô Trần Văn Hương
NGÀY CHÚA ĐẾN BẤT
NGỜ
Hôm nay, chúng ta cùng với Giáo hội bước
vào năm Phụng vụ mới, với hành trình mới, hành trình của đức tin. Khởi đầu cho
năm phụng vụ là Mùa vọng, được kéo dài trong bốn tuần lễ. Đây là thời gian đặc
biệt Giáo hội mời gọi con cái mình mừng kỷ niệm biến cố Chúa Nhập Thể làm người,
mặc lấy xác phàm, trở nên giống chúng ta mọi đàng, ngoại trừ tội lỗi, và đặc biệt
mời gọi con cái mình chuẩn bị tâm hồn đón chờ ngày Chúa quang lâm. Đó là hai ý
nghĩa chính trong mùa vọng.
Thực
tế, nhiều khi chúng ta lầm tưởng Mùa vọng là mùa chỉ mong chờ Lễ Giáng Sinh,
cho nên bắt đầu bước vào Mùa vọng, các giáo xứ, giáo họ, các gia đình, bắt đầu
lên chương trình cho việc tổ chức mừng lễ thật hoành tráng, linh đình; làm sân
khấu, tập múa hát, tập kịch, trang trí đèn điện, viết thiệp chúc mừng…. Mọi cộng
việc đã làm cho chúng ta quên đi phần quan trọng và chính yếu của Mùa vọng là
mong chờ Chúa đến. Bởi thế, công việc chúng ta cần chuẩn bị hơn, là trang hoàng
tâm hồn, sửa soạn con tim, để sắn sàng đón chờ Chúa đến.
Chúa đến, Ngài sẽ ban cho chúng ta một
tương lai, một tương lại thật tốt đẹp và hạnh phúc. Tương lai đó đã được tiên
tri Isaia tiên báo trong bài đọc thứ nhất: “Trong tương lai, núi Nhà Đức Chúa đứng
kiên cường vượt đỉnh các non cao, vươn mình trên hết mọi ngọn đồi” (Is 2,2). Nhờ
đức tin: “Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi. Đến đây,
ta cùng lên núi Đức Chúa, lên Nhà Thiên Chúa của Gia-cóp” (Is 2, 2-3). Tại nơi
đây, Thiên Chúa sẽ dạy cho ta biết lối của Người và để ta bước theo đường Người
chỉ vẻ. Khi toàn dân quy tụ về bên Chúa, Ngài sẽ đứng ra để làm trọng tài, phân
xử công mình cho mọi quốc gia. Một cuộc
sống thái bình, thinh vượng cho những ai nhận biết và tôn thờ Thiên Chúa: “ Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn
giáo mác nên liềm nên hái. Dân này nước
nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến” (Is
2,4).
Ngày bình an và hạnh phúc sẽ đến, chắc
chắn là sẽ đến, những đến khi nào, lúc nào và ở đâu, quả thực không ai biết. Bởi
thế, Đức Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay, đã dạy chúng tả phải biết canh thức
và sẵn sàng vì:
Ngày ấy sẽ đến một
cách bất ngờ giống như thời ông Nô-ê. Ngài biết con người ở thời của Ngài và
của mọi thời đại, chỉ thích sống hưởng thụ, lo làm giàu, sống tiện nghi, lo cưới
vợ gả chồng…chỉ lo cho những chuyện thế tục, không biết đến ngày Chúa quang lâm.
Đức Giêsu nói: “Thời ông Nô-ê thế nào,
thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy. Vì trong những ngày trước nạn hồng
thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào
tàu. Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thuỷ ập tới cuốn đi hết thảy”
(Mt 24,37-39). Qua câu chuyện này, Đức Giêsu cho ta thấy sự khác nhau giữa
thiên hạ và ông Nô-ê ở chỗ biết chuẩn bị sẵn sàng. Thiên hạ bị nạn hồng thủy ập
tới cuốn đi hết, còn ông Nô-ê đã chuẩn bị sẵn cho mình những điều cần thiết khi
cơn nước lũ đến.
Ngày Chúa đến không ai biết, và đến một
cách bất ngờ, giống như chủ nhà kia không biết tên trộm đến vào giờ nào. Nếu biết trước giờ nào kẻ trộm đến, thì chắc chắn
không để cho tên trộm khoét vách vào nhà mình. Vậy, chúng ta phải làm gì để chuẩn
bị sẵn sàng khi Chúa đến với mỗi người chúng ta, là ngày chúng ta không còn ở
trần gian này.
Trước hết, chúng ta hãy có một cuộc tỉnh thức và cảnh giác. Vì không tỉnh
thức và cảnh giác, chúng ta sẽ rước tai họa vào mình. Tên trộm trong câu chuyện
Đức Giêsu kể, sẽ đến cách bất ngờ không báo trước. Điều bất ngờ sẽ làm cho gia
chủ mất cảnh giác, không để ý tới, đây chính là lúc thuận tiện để tên trộm hành
động. Nói đến việc phải sống cảnh giác, đôi khi làm chúng ta hiểu lầm Chúa giống
như tên trộm. Khi chúng ta sống không cảnh giác thì Chúa sẽ đến. Không phải như
thế, mà Chúa muốn chúng ta phải luôn luôn sống trong sự sẵn sàng, đợi ngày Chúa
đến bất cứ lúc nào, khi nào. Vì Chúa đến sẽ đem niềm vui, sự bình an. Chúa
không đến để làm cho chúng ta phải đau khổ và sợ hãi, như tên trộm.
Tiếp đến, chúng ta phải luôn có thái độ sống
ngày hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời, giây phút chúng ta đang sống đây là
giây phút cuối cùng của cuộc đời. Vì thái độ sống của con người hôm nay, luôn
cho rằng chúng ta còn nhiều thời gian, cứ từ từ, ngày mai sẽ tính. Bây giờ cứ sống
cho thoải mái, ăn chơi cho thỏa thích, khi nào sắp chết hãy tính; Chỉ cần ăn
năn xứng tội, là Chúa sẽ tha hết. Nhưng cuộc sống không ai học được chữ ngờ,
chúng ta chỉ biết được ngày sinh ra, nào ai biết được ngày mình sẽ chết.
Lịch sử có ghi lại câu chuyện sau đây,
phần nào giúp chúng ta hiểu rõ hơn điều này: Pháp quan Archais ở Thebea đang ngồi
uống rượu với một số đông dũng sĩ của mình, bỗng có một sứ giả bước vào mang
cho ông một bức thư báo cáo về một âm mưu sát hại ông. Thay vì mở ngay bao thư
ra đọc, ông nhét ngay vào trong túi và nói: “Để mai sẽ hay”. Và đêm hôm đó ông
bị giết chết.
Vị pháp quan Archais đã bỏ qua sứ điệp ấy
sang một bên vì ông không ngờ rằng mình sắp chết. Nếu chúng ta không muốn giống
như vị pháp quan đó, chúng ta phải làm gì?
Kính thưa cộng đoàn,
Chúa đã báo trước rằng: ngày Chúa đến rất
bất ngờ, không ai biết. Cho nên, chúng ta cũng phải sẵn sàng, tỉnh thức để đón chờ
ngày đó, qua việc năng đọc kinh, tham dự thánh lễ và rước Mình Thánh Chúa hằng
ngày. Chỉ có như thế, chúng ta mới mong được Chúa ban thưởng Nước trời, là quê
hương đích, nơi sự bình an, hạnh phúc viên mãn đang chờ đợi chúng ta. Amen.
Sơn
Tây, ngày 26 tháng 11 năm 2013
Xét duyệt của Đức Giám Mục
Đã ký
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét