Thứ Sáu Tuần XXXI Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa: Lc 16,1-8
1 Khi ấy, Chúa Giê-su nói với các môn đệ rằng: "Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: 'Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!' 3 Người quản gia liền nghĩ bụng: 'Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!'
5 "Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: 'Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?' 6 Người ấy đáp: 'Một trăm thùng dầu ô-liu.' Anh ta bảo: 'Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.' 7 Rồi anh ta hỏi người khác: 'Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?' Người ấy đáp: 'Một ngàn giạ lúa.' Anh ta bảo: 'Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.'
8 "Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại."
Suy Niệm:
DÙNG TIỀN CỦA HIỆN TẠI ĐỂ MUA BẢO ĐẢM TƯƠNG LAI
Tiền của chỉ là
phương tiện giúp chúng ta đạt tới đích mà chúng ta đến là Nước Trời. Nó chỉ là
đầy tớ cho ta, là phương tiện cho ta đạt tới hạnh phúc, chúng ta không thể để
nó làm chủ chúng ta được, vì chỉ có một mình Thiên Chúa mới làm chủ. Chúa biết
và thấy rõ sự cám dỗ không chỉ nơi tiền của vật chất, mà còn nhiều những thứ
khác, chúng ta sẽ dễ bị nó làm chủ chúng ta, điều khiển chúng ta đi sai hướng,
nên Chúa đã dạy và nhắc nhớ ta: “Không ai có thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm
tôi tiền của được”. Vì tiền của ở đời này chỉ là phi nghĩ:; nó không có nghĩa
lý gì cho cuộc sống đời sau, nó chỉ là phương tiện giúp ta ở đời này mà thôi. Chúng ta chỉ mải lo tìm kiếm, tích chữ cho thật nhiều, mua sắp thật đầy đủ những
tiện nghi để phục vụ cho đời sống riêng tư của chúng ta, nhưng khi chết, chúng ta
chẳng mang theo được gì.
Tiền bạc, của cải vật chất nó là kẻ đầu tiên bỏ ta, xa
ta, phản ta. Nó làm cho chúng ta điêu đứng, mắt ăn mất ngủ vì nó. Chúng ta thường
nghe câu nói: “Nghèo khó thì ngáy o o, giàu có thì lo ngay ngáy”. Không phải vì
thế mà chúng ta không làm ra tiền, không được kiếm tiền, nhưng là phải biết kiếm
và sử dụng nó theo như ý Chúa và chấp nhận với những gì mình có.
Suy nghĩ kỹ,
chúng ta thấy tích chữ của cải còn là một nỗi hiểm họa cho chính cuộc sống của chúng
ta. Chúng ta hãy dùng của cái phi nghĩa đó để làm ích và giúp đỡ người nghèo
khó, làm bác ái, cũng như đóng góp lo công việc nhà Chúa, công việc truyền
giáo, vì tiền của chúng ta có là do ơn Chúa ban. Chúa ban cho ta có khả năng
làm ra tiền của, thì chúng ta cũng phải biết chia sẻ với những người thiếu may
mắn, kém khả năng hơn. Hơn nữa, chúng ta hãy chấp nhận với của cải mà Chúa ban
cho, đừng ghen ti, đừng đố kỵ hay tìm mọi cách để làm hại nhau, tranh chấp
nhau, hận thù nhau, giành giật nhau. Đã biết bao nhiêu câu chuyện sảy ra thương
tâm: cháu giết bà, con giết mẹ, anh em giết nhau, cha con lìa mặt nhau, cũng chỉ
vì vài mét đất, vì mấy chục nghìn.
Chúng ta hãy cầu nguyện để cho mỗi chúng ta
biết chấp nhận, biết hy sinh, biết chia sẻ và biết sử dụng của cái theo đúng ý Chúa đã trao ban
cho chúng ta làm người quản lý tốt, đó là cách mà chúng ta đang dùng tiện của để
mua đảm bảo cho tương lai. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét