Pages

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

MẠNG SỐNG TRỌNG HƠN CỦA ĂN

CHÚA NHẬT VIII TN A
(Is 49, 14-15; 1Cr 4, 1-5; Mt 6, 24-34)
                                                                                                                                      

Phêrô Trần Văn Hương
           
MẠNG SỐNG TRỌNG HƠN CỦA ĂN
THÂN THỂ TRỌNG HƠN ÁO MẶC

            Kính thưa cộng đoàn,
             Gần đây tôi có tới thăm một gia đình, ông bà có 3 người con, hai trai một gái. Ông bà kể: Giá như thằng út nhà con được 1/10 anh chị  nó thì con thật hạnh phúc, đằng này nó mải chơi, không chịu học hành, giao du với bạn bè và dính vào tệ nạn xã hội, và bây giờ đang ở tù trên Yên Bái. Ông bà rất đau khổ, buồn chán và gần như mất đi nghị lực sống vì đứa con út này. Ông bà đã nhiều lần muốn từ mặt và coi nó như không phải là con của mình, nhưng không sao bỏ được, hàng đêm vẫn khóc thầm thương con, và một vài tháng, hai ông bà 60 tuổi vẫn bắt xe lên thăm con.
            Làm sao có thể bỏ được đưa con mình đã mang nặng đẻ đau đây, dù tội lỗi, dù gây đau khổ cho ông bà, ông bà có chán ghét, tức giận, anh ta vẫn là đứa con do ông bà sinh ra, đó là tấm lòng người mẹ, người cha luôn đắm đuối vì con.
            Hay gần đây, trên trang mạng xã hội cũng đưa hình ảnh một bà mẹ 70 tuổi, cõng đưa con trai tàn tật trên lưng, đi khắp các ngõ phố để xin ăn. Hình ảnh đó gây cảm xúc mạnh cho cộng động dân mạng. Bà cụ không quản khó khăn, lưng đã còng nhưng vì con, bà vẫn mang đưa con trên lưng để tìm của nuôi sống con bà. Một tình yêu của người mẹ thật bao la, không sao kể được.
            Vâng, lời tâm sự của bà mẹ và hình ảnh người con trai tàn tật năm trên lưng còng bà mẹ 70 làm chúng ta liên tưởng tới lời Chúa nói với chúng ta hôm nay trong bài đọc I, trích sách ngôn sữ Isaia: “Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ” (Is 49,15).
            Đúng như vậy, không có tình yêu nào bao la và bền vững như tình mẹ, tình cha, và vượt lên trên tình mẹ, tình cha là tình yêu Thiên Chúa: Cho dù cha mẹ có bỏ con đi nữa, thì hãy còn có Thiên Chúa đón nhận con. Một tình yêu bao là và bền vững, làm cho chúng ta xác tín vào tình yêu Thiên Chúa yêu thương ta vô bờ bến. Tình yêu đó được Chúa nhắc tới trong bài Tin mừng hôm nay: Đừng lo gì đến cái ăn, cái mặc, cũng đừng lo đến mạng sống và tuổi thọ. Chỉ một điều duy nhất phải lo mà thôi là hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài.
            Ngay hôm nay, chúng ta quá lo lắng về những nhu cầu vật chất khiến chúng ta quên mất Chúa và sống ngoài sự phó thác vào Chúa. Quan niệm “có thực mới vực được đạo” là một quan niệm sai đã ăn sâu vào trong tiềm thức của chúng ta. Nếu Chúa không quan phòng cho mưa nắng thuận hòa, cho ta sức khỏe và điều kiện thuận lợi, thì hỏi chăng chúng ta lấy đâu hay kiếm đâu ra của cải để phục vụ cho cuộc sống.
            Chúng ta vì vật chất mà đã bỏ quá nhiều thời gian cho việc tìm kiếm của cải. Chỉ một tiếng đồng hồ trong ngày Chúa Nhật, chỉ 10 phút vào các buổi tối, chúng ta cùng gia đình xum họp đọc kinh tạ ơn Chúa, chúng ta cho rằng mất thời gian, vô bổ, vô ích. Chúng ta quá coi thường ơn Chúa ban, và hầu như không hề nhận ra ơn Chúa vẫn ban cho chúng ta hằng ngày, dù chúng ta đang bỏ Chúa, không nghĩ, không nhớ gì đến Chúa, nhưng Chúa không hề bỏ rơi ta, vẫn luôn chăm sóc cho ta, giữ gìn ta.
            Chúng ta không hề tìm kiếm thánh ý Thiên Chúa hướng dẫn ta trong đời sống, trong công việc. Bởi thế tệ nan tham nhũng, làm ăn phi pháp ngày càng lan tràn và nó như trở thành điều rất bình thường trong cuộc sống của chúng ta.
            Lời Chúa trong bài Tin mừng hôm nay đảm bảo cho chúng ta chắc chắn có một cuộc sống đầy đủ, bình an, hạnh phúc như lời kinh Lạy Cha chúng ta vẫn hằng cầu xin: “Xin cho chúng con lương thực hàng ngày dùng đủ”. Có được như vậy chúng ta hãy sống và làm theo lời Chúa: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy” (Mt 6, 33-34).
            Chúa khẳng định chắc chắn rằng: “Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?” (Mt 6, 26-27). “Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy” (Mt 6, 28-29).
 “Anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó” (Mt 6, 31-32).
            Kinh thưa cộng đoàn,
            Cuộc sống chúng ta còn quá vất vả, lo lắng cơm áo gạo tiền, đau khổ, mệt mọi vì chúng ta chưa tin và chưa phó thác hoàn toàn vào sự quan phòng của Chúa. Bởi thế, nhân cơ hội trong năm gia đình này, chúng ta hãy làm theo lời mời gọi của Giáo hội là sống, tin và làm theo lời Chúa. Để làm được như thế, chúng ta hãy cùng nhau dựa vào lời Chúa hôm nay để xét lại đời sống chúng ta:
            “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được” (Mt 6,24). Cuộc sống chúng ta hôm nay, ai đang lãnh đạo, ai đang làm chủ. Phải chăng là nhu cầu cuộc sống vật chất quá lơn mà chúng ta đầu tư hết thời gian cho việc kiếm tiền. Như thế, chúng ta đang tôn thờ vật chất mà không biết Chúa mới là Gia Nghiệp đời đời của chúng ta. Hãy xác tin và đổi mới cuộc đời, vì tiền tài không mang lại hạnh phúc vĩnh viễn. Chỉ nơi Chúa chúng ta mới tìm được sự bình an, hạnh phúc và niềm vui hoan lạc đời đời.
            “Đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao?” (Mt 6,25). Vì cơm áo gạo tiện, chúng ta đang bị lôi kéo và đầu tư hết thời gian vào việc kiếm tìm của cải. Vì quá bám víu vào của cải mà con người hôm nay nghèo vẫn hoàn nghèo, bởi không sống theo lời Chúa dạy; biết chia cơm sẻ áo và giúp đỡ nhau.  Đồng thời phải biết tín thác vào Chúa Quan Phòng, vì Chúa sẽ lo cho những ai biết tìm kiếm Nước Chúa trước hết. Hãy đến với Chúa trong giờ kinh gia đình, trong thánh lễ, chúng ta sẽ được Chúa dạy và hướng dẫn chúng ta có một cuộc sống thật bình an, thư thái và hạnh phúc.
            “Ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy” (Mt 6,34). Kinh lạy Cha chúng ta đọc hàng ngày, xin Chúa ban cho lương thực hàng ngày dùng đủ. Tin thác vào tình thương và tin vào Chúa biết chúng ta cần gì, xin gì. Chắc chắn Ngài sẽ ban. Bổn phận chúng ta hãy lo chu toàn công việc hàng ngày của mình. Lo cho mình và con cái đến với Chúa, được nghe Lời Chúa, được nói chuyện với Chúa hằng ngày, chắc chắn chúng ta sẽ không bao giờ phải khổ cực, lao đao kiếm tìm của cải, cơm áo gạo tiền.
            Hãy bắt đầu từ hôm nay, để ngày mai chúng ta sẽ có một cuộc sống hạnh phúc và bình an.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sống theo lời dạy của thánh Augustino: “Phó thác quá khứ cho lòng Thương xót của Chúa, hiện tại cho Tình yêu, và tương lại cho sự Quan phòng của Ngài”. Xin cho chúng con trong khi bôn ba lo cho cuộc sống trần gian vẫn biết ưu tiên dành thời giờ cho việc làm sáng danh Chúa và luôn sống theo ý Chúa. Amen.
           
                                                Sơn Tây, ngày 27 tháng 02 năm 2014

                                                     Xét duyệt của Đức Giám Mục


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 

Sample text

Sample Text

Sample Text

 
Blogger Templates