Pages

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

CHÚA GIÊSU LÀ ÁNH SÁNG

CHÚA NHẬT IV MC A
(1Sm 16,1b.6-7.10-13a; Ep 5,8-14; Ga 9,1-41)
                                                                  

Phêrô Trần Văn Hương
           
CHÚA GIÊSU LÀ ÁNH SÁNG

            Kính thưa cộng đoàn,
            Bài Tin mừng hôm nay thuật lại cho chúng ta câu chuyện người mù bẩm sinh được Chúa chữa lành. Trong các sách Tin mừng, có nhiều lần kể cho chúng ta việc Chúa chữa người mù, nhưng đây là lần duy nhất cho ta biết Chúa chữa người mù từ khi mới sinh. Mục đích để làm gì? Thưa, Chúa Giêsu nói rất rõ trong bài Tin mừng: “Là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện” (Ga 9,3).
            Nhận thấy công trình của Thiên Chúa là chúng ta nhận biết  Đức Ki-tô và tin vào Người. Tin Mừng theo Thánh Gioan cho chúng ta biết, Đức Ki-tô là Ngôi Lời. “Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đã đến thế gian và chiếu soi mọi người. Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người” (Ga 1,9-10).
             Đã hơn hai ngàn năm, Đức Giêsu đã đến để mở mắt cho con người nhận ra Ngài, tin vào Ngài và được cứu độ, qua lời dạy và những phép lạ. Nhưng cho tới ngày hôm nay, Đức Giêsu vẫn bị coi như một người xa lạ, một người làm ảnh hưởng tới đời sống của con người, một Người đem lại sự buồn phiền, xui xẻo cho con người. Tại sao vậy? thưa vì con người không dám nhìn nhận sự thật, sống theo sự thật, cho nên con người vẫn sống trong bóng tối.
            Đức Giêsu có đúng là người luôn đêm lại bất hạnh, sự buồn phiền và những xui xẻo cho con ngươi không? Thưa không. Bằng chứng cụ thế nhất là trong bài Tin mừng hôm nay, người tin vào Chúa, nhận ra Chúa, làm theo lời Chúa dạy là người hạnh phúc nhất, bình an nhất. Đó là người mù từ thuở mới sinh.
            Còn chúng ta chưa có hạnh phúc, chưa có sự bình an may lành, là vì chúng ta chưa tin vào Chúa thật, chúng ta chưa dám đặt trọn vẹn niềm tin của mình cho Chúa, chưa dám phó thác cuộc đời mình trong bàn tay yêu thương và quan phòng của Chúa; bởi tính ích kỉ, kiêu căng, tự phụ, vô cảm…che khuất mắt chúng ta, làm cho đôi mắt của chúng ta tưởng chừng như đang rất sáng để nhìn mọi sự vật thật đúng, nhưng thật sự chúng ta đang bị che khuất, chúng ta trở nên người ngồi trong bóng tối.
            Bài đọc I thuật lại cho chúng ta biết phải làm gì khi làm việc, đừng xét đoán theo vẻ bề ngoài, Đức Chúa nói với Sa-mu-en khi chọn người xức dầu phong vương rằng: “Đừng xét theo hình dáng và vóc người cao lớn của nó, vì Ta đã gạt bỏ nó. Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm: người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn ĐỨC CHÚA thì thấy tận đáy lòng” (1Sm 16,7). Như vậy, chúng ta cần phải có ánh sáng Chúa soi dẫn, chỉ lối cho ta trong mọi công việc, hành động và suy nghĩ của mình. Nếu không có Chúa, chúng ta sẽ trở nên mù tối và sai lỗi.
            Cũng trong bài Tin Mừng, những người Pha-ri-siêu bị Chúa khiển trách:  “Đức Giê-su nói: "Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!". Những người Pha-ri-sêu đang ở đó với Đức Giê-su nghe vậy, liền lên tiếng: "Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao?" Đức Giê-su bảo họ: "Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: 'Chúng tôi thấy', nên tội các ông vẫn còn!” (Ga 9,39-40).
            Kính thưa cộng đoàn,
            Đui mù là căn bệnh khổ nhất con người chúng ta gặp phải. Trên thế giới ngày nay, còn khoảng 13 triệu người mù. Người mù là bệnh nhân rất đáng thương vì họ luôn phải sống trong đêm tối. Nếu không có đức tin, người ta dễ thất vọng trong cảnh sống này, và dẫn tới cái chết. Văn hào Montferland đã tự tử vì không chịu được cảnh sống như vậy.
Mỗi người trong chúng ta đều có hai con mắt để nhìn, để thấy những sự vật chung quanh. Ai không có khả năng trông thấy thì gọi là mù. Tuy nhiên, chúng ta có hai cặp mắt: cặp mắt thể xác và cặp mắt tinh thần hay chính là cặp mắt đức tin. Cặp mắt thân xác chỉ cung cấp cho chúng ta  được cái nhìn của loài người, chỉ thấy những gì tỏ lộ ra bên ngòai như trường hợp ông Samuel xức dầu cho Eliab một người cao lớn khỏe mạnh theo cặp mắt xác thịt của ông. Còn cặp mắt đức tin cung cấp cho chúng ta cái nhìn của Thiên Chúa như trường hợp ông Samuel biết xức dầu cho Đavít; và anh mù nhờ cặp mắt đức tin mà nhận ra và tuyên xưng Đức Giêsu là Chúa. Cặp mắt đức tin này quan trọng hơn vì nó giúp chúng ta xem điều gì đẹp lòng Chúa (Ep 5,9).
            Quả thực, chúng ta không mù về thể lý, nhưng chúng ta đang bị mù về tình thần, về đức tin.
            Người mù bẩm sinh trong Tin Mừng hôm nay tuy bị mù đôi mắt thể xác nhưng anh ta lại sáng suốt hơn những người Pharisêu tự cho mình tinh thông, tự hào là người khôn ngoan, nhưng họ đang bị mù quáng mà chẳng hay. Họ bị thành kiến che mờ tâm trí nên họ không nhận ra Đức Giêsu là Đấng cứu độ nên họ đã không được đón nhận ơn cứu độ do Người tặng ban.
Còn chúng ta hôm nay thì sao? Chúng ta đang phải đối diện với nhiều hình thức mù quáng, điển hình nhất là ba hình thức sau: Mù quáng vì tham lam: chúng ta sẵn sàng bất chấp tất cả, dùng mọi thủ đoạn để đạt được lòng tham của mình. Mù quáng vì ghen tị: khi thấy người khác hơn mình, thì tìm mọi cách để nói xấu, để hạ nhục và làm hại, ngay cả tới tính mạng. Mù quáng vì dục tình: Như vua Đa-vít xưa, vì mê đắm sắc đẹp đã tìm cách giết chết Uria để cưới vợ của ông.
Nói tóm lại, sống trong xã hội hôm nay, lòng người rất dễ trở nên mù quáng do tình dục, do lòng tham lam, kiêu căng, ghen tị…khiến người ta lún sâu vào vũng bùn tội ác lúc nào không hay.
Chứng mù quáng này tai hại gấp ngàn lần mù loà đôi mắt thể xác. Không chỉ hại đến bản thân, đến tha nhân, mà làm cho ta xa rời Chúa đời đời. Thật tai hại nếu chúng ta không tự nhận biết mình đang trong tình trạng mù quáng.
Kính thưa cộng đoàn,
Người mù cần và khát khao ánh sáng đến thế nào, thì người bị mù tối về đức tin cần ánh sáng Chúa soi dẫn hơn gấp trăm ngàn lần. Giúp chúng ta nhận ra Chúa và đón ơn cứu độ của Ngài.
Đặc biệt trong mùa chay nay, chúng ta hãy đứng lên, đến với Chúa qua bí tích Hòa giải, chắc chắn chúng ta sẽ nhận được ánh sáng Chúa hướng dẫn.
Chúng ta hãy đến với Lời Chúa trong giờ kinh gia đình. Xin Chúa là ánh sáng soi dẫn cuộc đời chúng ta, giúp chúng ta vững bước trên nẻo đường của cuộc sống trần gian, hầu ngày sau được hạnh phúc thật bên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu là ánh sáng cho trần gian, xin chiếu dọi ánh sáng Chúa vào tâm trí chúng con, cứu chúng con khỏi bị mù quáng do dục vọng, ích kỷ, ghen tị gây nên, để chúng con khỏi hư mất đời đời nhưng được cứu độ và được sống muôn đời. Amen.


                                                Sơn Tây, ngày 28 tháng 03 năm 2014

                                                       Xét duyệt của Đức Giám Mục 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 

Sample text

Sample Text

Sample Text

 
Blogger Templates