CHÚA
NHẬT VII TN A
(Lv 19,1-2.17-18; 1Cr
3,16-23; Mt 5,38-48)
Phêrô Trần Văn Hương
LUẬT YÊU THƯƠNG
Kính
thưa cộng đoàn,
Lời Chúa hôm nay được tiếp nối Chúa
nhật trước, đề cập đến luật yêu thương. Chúa tiếp tục kiện toàn lề luật cũ, và
nâng luật báo oán lên thành luật yêu thương. Luật đem lại sự sống và hạnh phúc
cho con người phải là luật của tình yêu. Sách Baruc đã dạy rằng: “Ai gắn bó với Lề Luật thì sẽ được sống, còn
ai lìa bỏ ắt sẽ phải chết ” (Br 4,1).
Kinh thưa cộng đoàn, một điều chắc
chắn rằng, mọi người sống trên trái đất này, không ai tự cho mình là người sống
ngoài luật. Đặc biệt càng ở nơi tập thể, thì luật càng được thể hiện rõ ràng. Từ
gia đình, trường học, công sở, một tập đoàn, một đất nước, hay một thể chế…tất
cả phải có luật, vì luật nhằm đem hạnh phúc cho con người trong trật tự, ổn định.
Một điều chắc chắn để chúng ta sống và giữ
luật đó là luật vì con người, luật đem lại cho con người sự sống. Nếu luật đó
không phục vụ cho con người, thì luật đó sẽ phải hủy bỏ, không còn giá trị nữa.
Đức
Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay, Ngài đã đến, đã thổi vào bộ luật nhân sinh một
luồng sinh khí mới, đó là Luật Yêu Thương, Luật của Tình Yêu.
“Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ
ngược đãi anh em” (Mt 5,44). Lời dạy của Đức Giêsu hôm nay, chắc chắn sẽ
gây nhiều thắc mắc và có nhiều câu hỏi chúng ta đặt ra. Làm sao có thể yêu kẻ
thù mình được, làm sao có thể cầu nguyện cho họ? Thật khó phải không? Quả thực
đây là một vấn đề rất khó, vì từ cổ chí kim, từ đông sang tây, hay trong mọi
tôn giáo khác, chỉ duy nhất đạo Ki-tô giáo dạy người tín hữu phải yêu kẻ thù và
cầu nguyện cho họ. Điều này khó nhưng không phải không làm được. Mẫu gương Chúa
Giêsu là một minh chứng cho ta. Ngài đến
không chỉ dạy chúng ta phải tha thứ cho những
kẻ chống đối, phỉ báng, nhục mạ và giết mình, mà Ngài còn sống và thực hành lời
dạy đó. Trên thập giá, Ngài đã thốt ra lời thật tuyệt vời, thật cao đẹp khi đang quằn quại chiến đấu với cơn
hấp hối: “Lạy Cha, xin tha thứ cho họ”. Và nghĩa cử hào hiệp nhất trong
cuộc đời của Chúa Giêsu trước khi tắt thở, chính là việc Người biện hộ cho
nhưng kẻ hành hạ mình: “Vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34).
Tấm gương cao đẹp đó, thật đáng cho con người học và
noi theo. Đã có rất nhiều người sống và làm theo hầu mong được nên giống Ngài, đặc
biệt là các vị thánh tử đạo. Còn chúng ta thì sao, chúng ta cũng sẽ làm được, nếu
chúng ta có một tình yêu gắn kết với Chúa thực sự.
Xin được kể một câu chuyện của một vị
vua bên Trung Quốc, phần nào giúp chúng ta hiểu và sống, đồng thời xác tín vào
khả năng của mình cũng làm được như thế:
Một vị vua của Trung Quốc nói với triều đình của mình rằng: “Khi nào
ta chinh phục đất nuớc ấy, ta sẽ tiêu diệt hết kẻ thù”.
Chẳng bao lâu sau, ông đã toàn thắng trở về. Công thần của ông đều chờ
đợi một cuộc thảm sát đẫm máu. Họ mong cho kẻ thù phải bị phanh thây không còn
một tên sống sót. Nhưng họ lại vô cùng sửng sốt khi thấy kẻ thù ngồi ăn uống với
nhà vua, cười cười nói nói vui vẻ như kẻ thắng trận: Họ liền tâu nhà vua:
Muôn tâu Thánh Thượng, trước khi xuất quân lâm trận, ngài đã tuyên bố
là sẽ tiêu diệt kẻ thù cơ mà? Sao bây giờ ...?
Hoàng đế ôn tồn cười nói: "Không phải
ta đã tiêu diệt hết kẻ thù rồi sao. Những người ngồi đây không phải là bạn hữu
của chúng ta sao?”
Hay Tổng thống Mỹ, ông Abraham Lincoln cũng
đã có một câu trong bài phát biêu của mình rất nổi tiếng, nói lên sức mạnh của
tình yêu như sau: “Biến thù thành bạn, phải chăng đã tiêu diệt được kẻ thù rồi?”
Kinh thưa công đoàn,
Nếu ngày nào loài người chưa nhận biết Tin mừng của Chúa, Lời Chúa chưa
ăn sâu vào trong lòng mỗi người, thì ngày đó, sự trả thù vẫn còn lan tràn trong
đời sống. Hận thù, báo oán chỉ đem lại cho con người đau khổ, nước mắt và bất hạnh.
Chúa đến, Chúa nối kết điều đó bằng một tình yêu tha thứ, tình yêu đó muốn
chúng ta phải yêu kẻ thù như chính mình, và không ngừng cầu nguyện cho họ.
Chúng ta phải làm thế nào đây để có thể yêu thương kẻ thù?
Xin đưa ra ba ý để chúng ta cùng suy nghĩ và lấy làm bài học cho mình
trong con đường theo Chúa:
Trước tiên, chúng ta hãy học cho biết tha thứ. Không biết tha thứ
thì không thể yêu thương. Dụ ngôn người cha nhân hậu cho chúng ta biết, người
cha đã sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm cho đứa con thứ, ông mới có thể ôm hôn người
con vào lòng, đeo nhẫn, xỏ giày, mặc áo mới, giết bê béo ăn mừng.
Tha thứ là tháo gỡ rào cản, phá đổ bức tường ngăn cách. Tha thứ là cất
đi gánh nặng, là xóa bỏ hận thù, xóa bỏ món nợ đời. Tha thứ là hòa giải, là gặp
lại nhau, là thiết lập quan hệ mới. Tha thứ là điều rất cần thiết cho một khởi
đầu mới.
Tha thứ là phá bỏ cánh cửa ích kỉ, lạnh nhạt, khép kính và mở toang
cánh cửa lòng mình ra cho nắng ấm của tình yêu tràn ngập tâm hồn. Tha thứ chính
là thước đo cho tình yêu với kẻ thù.
Tiếp đến, chúng ta hãy xác tín một điều rằng, không ai hoàn toàn xấu,
ngay cả kẻ thù cũng không hoàn toàn xấu. Trong con người, người xấu nhất vẫn
có cái tốt và nơi người tốt nhất vẫn có cái chưa thật tốt. Chính thánh Phaolô
cũng phải thú nhận: “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi
không nuốn, tôi lại cứ làm” (Rm 7,19).
Hãy mang trong mình sự xác tín nơi kẻ thù có sự hiện diện của Thiên
Chúa. Họ cũng chính là hình ảnh được Thiên Chúa tạo dựng nên. Chỉ vì trong cuộc
sống do sự sợ hãi, thiếu hiểu biết, nghèo túng....nên phát xuất và nảy sinh ra
những điều khiến họ trở thành kẻ thù của ta. Vì những yếu đuối, bất toàn và khiếm
khuyết ấy cho nên, họ đang rất cần được Thiên Chúa cứu chuộc và mong chờ chúng
ta yêu thương.
Cuối cùng, chúng ta đừng nuôi sự giận hờn mà đợi thời cơ báo oán,
đừng tìm cơ hội trả đũa, làm nhục kẻ thù hay thẳng tay tiêu diệt họ. Trái lại mọi
lời nói, cử chỉ, hành vi của chúng ta nên tỏ ra thân thiện, dễ gần gũi, để gia
tăng sự hiểu biết và cảm thông với kẻ thù, để khai mở thiện chí hoán cải trong
họ. Một tấm lòng bao dung bao giờ cũng gói trọn con tim vô cùng độ lượng. Chính
tấm lòng bao dung, quảng đại như thế sẽ dẫn chúng ta đến với tình yêu chân
thành, một tình yêu tràn đầy, không chờ đợi điều gì cho mình, một tình yêu được
tác động từ Thiên Chúa.
Kính thưa cộng đoàn,
Yêu kẻ thù và cầu nguyện cho họ, là chúng ta đang ngày càng trở nên giống
Chúa. Chúng ta gớm ghét và ghê tởm việc họ làm, chứ đừng ghét con người của họ.
Chỉ như thế là chúng ta đang dấn thân vào đi sâu vào đời sống tình yêu của Thiên
Chúa, một tình yêu cứu chuộc, vị tha, và mờ gọi con người nên anh em với nhau.
Chỉ với tình yêu đó, chúng ta mới “Trở nên hoàn thiện như Cha chúng ta, Đấng
ngự trên trời” (Mt 5,48).
Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết rằng: Lấy oán báo oán sẽ làm tăng thêm
hận thù, chỉ có tình yêu tha thứ mới có khả năng biến thù thành bạn. Xin cho
chúng con biết quảng đại đáp lại lời mời gọi làm công việc khó khăn này là: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho họ. Xin cho
chúng con luôn luôn nghe đuợc lời bao dung của Chúa: “Lạy Cha, xin tha thứ
cho họ...” (Lc 23,34) Amen.
Sơn
Tây, ngày 20 tháng 02 năm 2014
Xét duyệt của Đức Giám Mục
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét